kè fèng hán yú tǔ chūn yàn, zhǐ nǐ péng lái tiān shàng jiàn. lǜ tí fāng dǐ sàn qīng yān, yī zhāo bié què gōng yún miàn.
刻鳳含魚吐春燄,只擬蓬萊天上見。綠綈方底散青煙,一朝別卻宮雲面。
bù zhào míng dāng cuì bù yáo, shū wéi zì jiǎn dú lí sāo. hàn bō chūn léi bà bù wén, xì yǔ zhū huā dī xiǎo cáo.
不照明璫翠步搖,書帷自剪讀《離騷》。捍撥春雷罷不聞,細雨珠花滴小槽。
hán jiā dēng qíng yè xiāng bàn, lí lí zhū fěn yān huáng juǎn. wǎ píng shí jiù zhú fāng chuáng, shàng yǒu luó wén zhé jiǎo yàn.
韓家燈檠夜相伴,離離朱粉煙黃卷。瓦瓶石臼竹方床,上有羅文折角硯。
mò dào bù rú gōng lǐ shí, gāo zhāi shǒu jǐn lán xīn qiàn. hán dān cái rén jià sī yǎng, yóu shèng bì zhì xián gōng diàn.
莫道不如宮裡時,高齋守盡蘭心茜。邯鄲才人嫁廝養,猶勝閉置閒宮殿。
bǎi liáng yàn bà xiá chéng duī, kūn míng chí dǐ yè zhū lái. hóng gāo zì shān bù dé jìn, ā jiān dàn sǎo chén xiāng huī.
柏梁宴罷霞成堆,昆明池底夜珠來。紅膏自膻不得近,阿監但掃沉香灰。
hàn huā níng dī xuě zhū nì, shǔ kuí fěn shī qīng chóng zuì. yī shí jiǔ jǐn shàng liú kūn, shàn bì wèng ér làn màn shuì.
汗花凝滴雪珠膩,蜀葵粉濕青蟲醉。一石酒盡尚留髡,扇婢瓮兒爛熳睡。
zhú lóng chuán yǔ jiǔ wēi guāng, shū jǐn lán bēi lǎo xián lì.
燭龍傳語九微光,輸盡婪杯老閒吏。