chū shān zhú duì kuì shuāng nán, jié sì hé lái wǎng guò tán. tài shǐ wén zhāng qín fù hàn, zōng rén pǐn wàng qīng yú lán.
出山逐隊愧雙南,結駟何來枉過譚。太史文章秦復漢,宗人品望青於藍。
jiù shí zì xǔ zhēn hū yī, kuāng zhǔ xiāng qī dào zhě sān. tiān dì fēng chén gōng děng zài, lǎo chén hé jì kě chōu zān.
救時自許貞乎一,匡主相期道者三。天地風塵公等在,老臣何計可抽簪。