zǎn fēng quē chù wàng tíng tái, shí shì jīn táng wèi kè kāi. zuò jiàn yě yún cóng dì qǐ, wò wén shān yǔ dào chuāng lái.
攢峰缺處望亭台,石室金堂為客開。坐見野雲從地起,臥聞山雨到窗來。
qiū shēng sà dá jīng tāo xiōng, míng sè lóng sǒng yuǎn hè āi. zì xiào shī rén néng hǎo shì, lián xiāo bào bèi sù cuī wéi.
秋聲颯沓驚濤洶,瞑色巃嵷遠壑哀。自笑詩人能好事,連宵抱被宿崔嵬。