wǒ wén liáng jì zhī zǐ cháng hàn xuè, zú lì tiān qú jīng miè méi. xióng zī yì tài zhuǎn fēng yún, zhào rì shuāng tí míng hào xuě.
我聞良驥之子常汗血,足歷天衢驚滅沒。雄姿逸態轉風雲,照日霜蹄明皓雪。
cǐ mǎ qì gé jiǔ fù qí, zì qī bó lè zǎo jiàn zhī. cháo cè fú sāng suí rì yù, xī jīng ruò shuǐ rào kūn chí.
此馬氣格久負奇,自期伯樂早見知。朝策扶桑隨日馭,夕經弱水繞昆池。
jǐn zhàng zhuāng chéng yún wù sè, jīn biān zuó xuē shān hú zhī. zhà lái hàn quē jīn xíng yǐng, yè chū shén gōng guāng lù lí.
錦障妝成雲霧色,金鞭琢削珊瑚枝。乍來漢闕矜形影,曳出神宮光陸離。
shì rén jiàn cǐ tóng tàn xī, zhǐ chǐ jīng líng nà gǎn bī. mù wáng bā jùn wèi yīng xiān, hàn wén jiǔ mǎ xū qiú zhí.
世人見此同嘆息,咫尺精靈那敢逼。穆王八駿未應先,漢文九馬虛求直。
zhǐ jīn jué zú zàn lái dōng, yuán jiāng cǎo lǜ sī qīng fēng. shí lái zhōng zì zhì yún hàn, qì fèn fù yù kuà kōng tóng.
只今蹶足暫來東,緣江草綠嘶輕風。時來終自致雲漢,氣奮復欲跨崆峒。
bù xìn shì jiān néng yǒu cǐ, kàn jūn fù zǐ jǐn shén cōng.
不信世間能有此,看君父子盡神驄。