gǔ mù cāng téng guà fēng yǔ, bái shí é é dòng mén yǐ. huáng jiā ér cáo bù jiě shì, chì zuò qún yáng biàn kōng qǐ.
古木蒼藤掛風雨,白石峨峨洞門倚。黃家兒曹不解事,叱作群羊遍空起。
hú shēng jiào rǔ chà cháng nián, fǔ kuī wǔ yuè shí wǔ quán. tā shí yī chì wǔ yáng qǐ, bái yún fēi jǐn luó fú diān.
胡生較汝差長年,俯窺五嶽石五拳。他時一叱五羊起,白雲飛盡羅浮巔。