yòu chéng jiā zhù dōng nán lù, shí jìng pán yún zǒu chuān qū
右丞家住東南麓,石徑盤雲走川曲。
shān tíng bīng xiè lián shù cūn, wù sè yī xī huà nán zú
山亭冰榭連數村,物色依稀畫難足。
yòu chéng yī qù jīn jǐ chén, pī tú hū jiàn zhōng nán chūn
右丞一去今幾塵,披圖忽見終南春。
shuǐ xiè shān tíng miǎo hé xǔ, què dào yuán lín dōu bī zhēn
水榭山亭渺何許,卻道園林都逼真。
zhēn yé huà yé liǎng chén jī, xiù jù fān chéng běi shān xiè
真耶畫耶兩陳跡,秀句翻成北山榭。
dāng shí xí jìng yì shǎo rén, shī bǎn liáo liáo jǐn péi dí
當時習靜亦少人,詩板寥寥僅裴迪。
mèng chéng ào jìn huá zi gǎng, fú róng huā luàn xīn yí xiāng
孟城坳近華子崗,芙蓉花亂辛夷香。
qīng shā méng méng lù qún guò, bái shí chǐ chǐ tān shēng zhǎng
青莎濛濛鹿群過,白石齒齒灘聲長。
jiāo yuán zhà suǒ shān liáng yòu, zhú guǎn mén kāi yě táng kǒu
椒園柵鎖山樑右,竹館門開野塘口。
jǐ duō yōu shèng luò huāng hán, quán shí zāo féng zhèng fēi ǒu
幾多幽勝落荒寒,泉石遭逢正非偶。
wén chāng hào gǔ jū fèng chéng, xiōng zhōng qiū hè qiān jīn qīng
文昌好古居鳳城,胸中丘壑千金輕。
sòng mó táng běn cǐ dì yī, fěn dài lù lù nán wéi qíng
宋摹唐本此第一,粉黛碌碌難為情。
wán fāng tíng yǔ lín hú bìng, shēng yì mǎn qián chūn jiǒng jiǒng
玩芳亭與臨湖並,生意滿前春烱烱。
wǒ yù yán zhī xiǎo wǎng chuān, kàn jǐn tí shī chuài xīn míng
我欲顏之小輞川,看盡題詩啜新茗。