wáng jūn jīn huá rén, huà zhú kuā dāng dài
王君金華人,畫竹誇當代。
cǐ zhú nǎi shì gōu lēi zhī suǒ wéi, zuò shàng qiān rén wàn rén ài
此竹乃是鈎勒之所為,坐上千人萬人愛。
lìng zǔ lán tián wáng yòu chéng, shèng táng shī gé chēng qí néng
令祖藍田王右丞,盛唐詩格稱其能。
jiāng shī biàn zhú jì yú qù, chuán yǔ yì guān bù fá qiān zǎi zhī yún réng
將詩變竹寄餘趣,傳與衣冠不乏千載之雲礽。
wáng jūn wéi rén qīng bá sú, xìng lái tà biàn yún dāng gǔ
王君為人清拔俗,興來踏遍篔簹谷。
lóng zhōng táo zhī fēn rù yǎn,?? bā piǎo cháng jīng mù
籠籦桃枝紛入眼,??笆篻常經目。
wǎng lái céng jiàn wú mén dào shì zhāng xī yún, guī wǎn xuān zhōng shì yōu dú
往來曾見吳門道士張溪雲,歸晚軒中事幽獨。
yǒu shí bù zuò shān shuǐ tú, xì niān yín háo shū cǐ zhú
有時不作山水圖,戲拈銀毫書此竹。
wáng jūn bǐ fǎ nǎi guò zhī, cuì xiǎo shuāng gōu chū lín lù
王君筆法乃過之,翠筱雙鈎出林麓。
ěr gēn dàn jué fēng líng líng, bǐ shì zhāng shēng dàn shén sù
耳根但覺風泠泠,比似張生但神速。
wáng jūn xiě zhú néng xiě xíng, zhēn chéng biāo gé fēi míng míng
王君寫竹能寫形,真成標格非冥冥。
xiāo rán dú lì tài sù shǐ, tuō lüè fěn mò cí dān qīng
翛然獨立太素始,脫略粉墨辭丹青。
huò rú jīn cuò dāo, huò rú tiě gōu suǒ
或如金錯刀,或如鐵鈎鎖。
huò rú zhé jǐ chén wú shā, huò rú suì bì táo qín huǒ
或如折戟沉吳沙,或如碎璧逃秦火。
huò rú yín fān bǎo shèng zhī piāo yáo, huò ruò jīn jié yǔ yī zhī ē nuó
或如銀幡寶勝之飄颻,或若金節羽衣之婀娜。
huò rú cāng jiāng fēng yè zhī shuǐ yī, huò rú huáng hé bàn jiě bù jiě zhī bīng sī
或如滄江風曳之水衣,或如黃河半解不解之冰澌。
huò rú bái fèng wěi, huò rú cāng lóng chí
或如白鳳尾,或如蒼龍漦。
qián dāo jiǎn suì bō xīn yuè, dān gǒng liàn jiù lú zhōng xuě
錢刀剪碎波心月,丹汞煉就爐中雪。
chū yí jīng kē tú qióng jiàn bǐ shǒu, yòu jīng máo suì yǐng tuō chéng zhuī mò
初疑荊軻圖窮見匕首,又驚毛遂穎脫呈錐末。
tiān jī chěng qí miào, xíng zhuàng hé pián tián
天機逞其妙,形狀何駢闐。
hòu shēng xué zǐ jìng guān kàn, dàn wù shū fǎ rú zhēn xuán
後生學子競觀看,但悟書法如針懸。
táng shí yì yǒu xiāo xié lǜ, suǒ zhì qīng fēng qǐ xiāo sè
唐時亦有蕭協律,所至清風起蕭瑟。
yǎn hūn shǒu chàn yì zhuǎn gōng, yī shí wǔ yè chēng jué bǐ
眼昏手顫藝轉工,一十五葉稱絕筆。
sòng shí yì yǒu wén hú zhōu, huà zhú rén tuī dì yī liú
宋時亦有文湖州,畫竹人推第一流。
néng lìng wàn tuò qǐ yá gǔ, chū qiáng zhī shāo wèi zuì yōu
能令萬籜起崖谷,出牆之梢為最優。
dōng pō zuò zhú duǎn ér jī, bié shì guī qí zài lín pì
東坡作竹短而積,別試瑰奇在林僻。
yù táng duō xiá tú yī zhī, fù yǒu xiǎo pō néng huà shí
玉堂多暇圖一枝,復有小坡能畫石。
qián yuán zuò zhě lǐ zhòng bīn, láng gān zhuō lì wú xiān chén
前元作者李仲賓,琅玕卓立無纖塵。
jì qiū jiā shì bù yì dé, fù zǐ xiāng chuán jù jué lún
薊丘家世不易得,父子相傳俱絕倫。
wú xīng xué shì zhào gōng zǐ, fēi bái zhī shí shuí néng bǐ
吳興學士趙公子,飛白之石誰能比。
shuǐ jīng gōng zhōng chūn rì zhǎng, yí dé lán zhī luò chuāng jǐ
水晶宮中春日長,移得藍枝落窗幾。
hòu lái yòu yǒu kē dān qiū, dà yè zhǎng shāo dòng miǎn liú
後來又有柯丹丘,大葉長梢動冕旒。
tiān yán yǒu xǐ pín cì yǔ, wǎn jié shuāi sà jiāng hú qiū
天顏有喜頻賜予,晚節衰颯江湖秋。
zhū gōng huà zhú gōng huà yǐng, gé lián fǎng fú xiāo xiāng jǐng
諸公畫竹工畫影,隔簾彷佛瀟湘景。
fēng jǐng xū wú zhōng miǎo máng, yě jiǒng mò mò yān guāng míng
風景虛無終渺茫,野迥漠漠煙光暝。
gōu lēi xiě xíng cái bī zhēn, wǎn rú gāo gé tú qí lín
鈎勒寫形才逼真,宛如高閣圖麒麟。
bāo gōng è gōng máo fà dòng, yǎn rán shēng miàn kāi gōng chén
褒公鄂公毛髮動,儼然生面開功臣。
wǒ yù tí shī jì qí ào, zhān bǐ lián yī sàn qíng lǜ
我欲題詩寄淇澳,瞻彼漣漪散晴綠。
dǐ wèi yī yī xìng bù wàng, yǒu fěi jūn zǐ láo xīn qǔ
底為猗猗興不忘,有斐君子勞心曲。
wǒ yù gǔ yì yóu xiāo xiāng, bì yún wàn qǐng fú tiān guāng
我欲鼓枻游瀟湘,碧雲萬頃浮天光。
měi rén juān juān gé qiū shuǐ, yù lái bù lái kōng duàn cháng
美人娟娟隔秋水,欲來不來空斷腸。
wǒ yù cóng liè kuā yún mèng, wàn qí fēn yún cuì ruí sòng
我欲從獵誇雲夢,萬騎紛紜翠蕤送。
xiōng zhōng bā jiǔ tūn bù cí, wén zhāng yào bǐ xiàng rú zhòng
胸中八九吞不辭,文章要比相如重。
wǒ yù fù rú qiān hù hóu, jiā jū wèi chuān zhī shàng yóu
我欲富如千戶侯,家居渭川之上游。
yù bǎn lín rén xǔ tóng chī, shǐ zhī xióng zhǎng fēi zhēn xiū
玉版鄰人許同吃,始知熊掌非珍羞。
wǒ yù chéng fēng fā cháng xiào, piān zhōu zhí guò xiāng fēi miào
我欲乘風髮長嘯,扁舟直過湘妃廟。
zhōng liú gǔ sè shēng kēng qiāng, hé qǔ hú nán zhú zhī diào
中流鼓瑟聲鏗鏘,和取湖南竹枝調。
hé rú nǎng xī xíng lǐ yóu jīng dū, gù rén wéi wǒ gòng zuò cuì zhú hóng méi tú
何如曩昔行李游京都,故人為我共作翠竹紅梅圖。
yuán fù xiě méi jūn huà zhú, jià zhòng yǐ yā qīng shān hú
原父寫梅君畫竹,價重已壓青珊瑚。
guà zài chéng jūn zhī zuǒ wǔ, jiāo yóu xuān miǎn guān rú dǔ
掛在成均之左廡,交遊軒冕觀如堵。
xū sǒu jǐn zuò wáng zǐ yóu, liù yuè qīng fēng shēng fèi fǔ
須叟盡作王子猷,六月清風生肺腑。
tiān shàng guī lái shí èr nián, chái fēi cǎo gé huāng shān tián
天上歸來十二年,柴扉草閣荒山田。
fú huā làng ruǐ fēn guò yǎn, cǐ jūn fēng jié hái yī rán
浮花浪蕊紛過眼,此君風節還依然。
wáng jūn wáng jūn tīng wǒ yǔ, wǒ gē cháng gē jūn qǐ wǔ
王君王君聽我語,我歌長歌君起舞。
pí tǒng gū jiǔ mǎn yǎn gū, yǔ jūn gē jǐn yōu huáng pǔ
郫筒酤酒滿眼酤,與君歌盡幽篁譜。
huò zāi zhǎng gān héng dòu gāo, xià fú dōng hǎi zhī bō tāo
或栽長竿橫斗高,下拂東海之波濤。
jù sī yī gōu lián liù áo, rèn gōng jiàn zhī yán sè láo
巨絲一鈎連六鰲,任公見之顏色勞。
huò zhāo wēi ruí fèng huáng sù, yīn yáng gè yīng cí xióng liù
或招葳蕤鳳凰宿,陰陽各應雌雄六。
líng lún zhì lǜ gōng yǒu yú, yī shēng chuī liè kūn lún yù
伶倫制律工有餘,一聲吹裂昆崙玉。
huò zuò xiān rén shǒu zhōng zhàng, cǐ rì xié lái gé bēi shàng
或作仙人手中杖,此日攜來葛陂上。
jiàn shuǐ yóu néng huà zuò lóng, zhēng rán fēi rù táo huā làng
見水猶能化作龍,錚然飛入桃花浪。
huò chōng fèng shǐ shǒu zhōng jié, jié máo luò jǐn gān nán zhé
或充奉使手中節,節旄落盡竿難折。
wò qǐ cāo chí shí jiǔ nián, shuí wèi xū xīn què rú tiě
臥起操持十九年,誰謂虛心卻如鐵。
xiāng lái chén zhě jiē cǐ jūn, yú rén yī shēng chéng yì xūn
鄉來陳者皆此君,與人一生成異勛。
shā qīng hàn jiǎn gèng shū jué, kē dǒu zhuàn zhòu jiē rén wén
殺青汗簡更殊絕,蝌蚪篆籀皆人文。
cǐ jūn yóu lái cái bù qì, yòng shě xíng cáng suí suǒ zhì
此君由來材不器,用舍行藏隨所至。
yuàn dé suì hán tóng cǐ xīn, gù tuō shuāng háo xiě jūn yì
願得歲寒同此心,故托霜毫寫君意。
huā xī shuǐ jiē shuāng xī zhǎng, yǔ jūn bǎi lǐ yáo xiāng wàng
花溪水接雙溪長,與君百里遙相望。
bù rú zuò jūn xī jiāo zhī cǎo táng, xiōng zhōng yī tǔ qiān mǔ qiáng
不如坐君西郊之草堂,胸中一吐千畝強。
shè kēng jiù yàn tuǒ ér cāng, é xī sù liàn xuě sè guāng
歙坑舊硯橢而蒼,鵝溪素練雪色光。
fēng qíng lǎo nèn rèn jūn xiě, wú shǐ gǔ rén zhuān shàn chǎng, xū jiē wú shǐ gǔ rén zhuān shàn chǎng
風情老嫩任君寫,無使古人專擅場,吁嗟無使古人專擅場。