hé rén huà cǐ pù bù tú, diān yá lǎo shù yún mó hu. fēng qián pī fú zhù wán jiǔ, bǐ lì nǎi shì jiāng xià wú.
何人畫此瀑布圖,巔厓老樹雲模糊。風前披拂佇玩久,筆力乃是江夏吳。
wú shēng dāng shì míng dì yī, huī háo luò zhǐ rén mò jí. gǔ gé lǎo yìng shén qì qīng, fēi tāo shù shí shí yù lì.
吳生當世名第一,揮毫落紙人莫及。骨格老硬神氣清,飛濤漱石石欲立。
xuán yán yuǎn shì yì kě ài, zhí xiè shì shì lú shān pài. hú yè sè sè tiān fēng lái, qíng shā bì yǔ cāng máng wài.
懸岩遠勢亦可愛,直瀉似是廬山派。槲葉瑟瑟天風來,晴沙碧嶼蒼茫外。
měi rén gé shuǐ bǎ yáo cǎo, hóng yàn shuāng fēi xī chì xiǎo. tiān hán rì mù yì wú jí, qīng shí mò mò wàng zhōng yǎo.
美人隔水把瑤草,鴻雁雙飛鸂䳵小。天寒日暮意無極,青石漠漠望中杳。
wǒ shēng zōng jī zhēn hào qí, nián lái yuǎn jié cāng zhōu qī. yǎn zhōng jiàn cǐ zú yōu shǎng, fēn quán zhǔ shí liáo zì yí.
我生蹤跡真好奇,年來遠結滄洲期。眼中見此足幽賞,分泉煮石聊自怡。