fēng qián gàn kǒu tàn piāo líng, xuě hòu xiāo tān gèng yǎo míng
風前淦口嘆飄零,雪後瀟灘更杳冥。
wèn yì shàng zhī huáng niè guǎn, dù jiāng hái xiàng lù bō tíng
問驛尚知黃櫱館,渡江還向淥波亭。
yì xiāng zhī jiàn shān yún bái, gù guó yīng duō hǎi shù qīng
異鄉只見山雲白,故國應多海樹青。
cǐ jì xiǎng jūn kāi gé wàng, jì chéng shí yī zhǎn tú jīng
此際想君開閣望,計程時一展圖經。