chōng hán liǎng dù dào zhài mén, sān wǔ ér tóng zuò zhú gēn. mén wài chuí yáng kān xì mǎ, tián biān bǐ wū zì chéng cūn.
沖寒兩度到柴門,三五兒童坐竹根。門外垂楊堪系馬,田邊比屋自成村。
lí bā bù ài xián yún rù, qiáo lǚ shí tóng yě hè hún. què xiào qù lái chē mǎ kè, tā xiāng zhú zhú guò cháo hūn.
籬笆不礙閒雲入,樵侶時同野鶴渾。卻笑去來車馬客,他鄉逐逐過朝昏。