lóng mén céng yì quē, xiàn cè fú néng yòng. jiào shòu hé fén jiān, dì zǐ cóng zhī zhòng.
龍門曾詣闕,獻策弗能用。教授河汾間,弟子從之眾。
lèi zhēng gèng bù qǐ, míng jí yī shí hōng. fēng yǔ zú yǐ bì, bó tián liáng kān zhǒng.
累徵更不起,名藉一時哄。風雨足以庇,薄田良堪種。
zhù shū kě zì lè, tán dào yú rén gòng. jiǎ shǐ xiàn cè shí, dà wéi suí wén zhòng.
著書可自樂,談道與人共。假使獻策時,大為隋文重。
yī lǚ qǐ zhōng yǐn, yáng yuán xiāng bó zhòng. suī yǒu gǔ shàng xīn, kǎo pán bù kě sòng.
伊呂豈終隱,楊元相伯仲。雖有蠱上心,考槃不可頌。
xī shì níng běi hǎi, shān gǔ zhǎng dú sòng. yǔ bù jí shì jiān, bǐng wáng jiāo mó lóng.
奚似寧北海,山谷長讀誦。語不及世間,邴王交磨礱。
zhī wèi yàn fāng zhī, xíng lù ān zú tòng. dào lù cán shí yí, xiá ěr fǎn qún sòng.
秖畏彥方知,刑戮安足痛。道路慚拾遺,遐邇返群訟。
suǒ fù wú bù zhī, xíng cáng yǒu wēi zhōng.
所負吾不知,行藏有微中。