mǎn qì hán fēng nài ruò hé, féng rén qiáng zì xiào hái gē. zhàng tiāo bǎi hú yàn zhī xuě, píng zhù qiān xún yā lǜ bō.
滿磧寒風柰若何,逢人強自笑還歌。杖挑百斛燕支雪,瓶注千尋鴨綠波。
gāo zuò bù fáng qún bù yōng, qióng tú zhēn hèn yī shēn duō. jìn lái fēn wèi féng shí rěn, bì xù ní chuáng yì hǎo guò.
高座不妨群部擁,窮途真恨一身多。近來分衛逢時稔,敝緒泥床亦好過。