wú xīng gōng zǐ èr bǎi zài, chǐ sù wǎng wǎng liú yún xiá. zhòng wēn jí jiù sàn lì sè, gǔ gé suī ěr fēng shén shē.
吳興公子二百載,尺素往往流雲霞。仲溫急就散隸色,骨格雖爾風神賒。
kuáng guǐ chī zhāng xué shì wàn, dōng hǎi xiǎo ér jìng tú yā. fèng chí cǎi bǐ nán zài wèn, jī lín gāo jià tú xiāng kuā.
狂鬼鴟張學士腕,東海小兒竟塗鴉。鳳池綵筆難再問,雞林高價徒相誇。
rén jiān bù shí zhù jīng zhào, hé chǔ hái féng shū dà jiā. cǐ jūn zì chēng zhī zhǐ wēng, zhǐ jiān rú rú chū tiān gōng.
人間不識祝京兆,何處還逢書大家。此君自稱枝指翁,指間蠕蠕出天工。
hán huā yè fā bái tù fēng, shuí qí zèng zhě suǒ yǔ zhōng. shào nián lín chí yì yǐ jīng, wǎn jié zì xǐ yù zòng héng.
寒花夜發白兔鋒,誰其贈者索與鍾。少年臨池亦已精,晚節自喜愈縱橫。
dāng qí dé yì jiān sù biǎo, yī sǎo wàn gǔ kāi jīng líng. rén yún diān xù yì ěr ěr, wú nǎi dà lìng gèng qí míng.
當其得意縑素表,一掃萬古開精靈。人云顛旭亦爾爾,毋乃大令更其名。
huǎng rú qīng tiān áo fēi pù, yá fān shí zǒu fēng léi jīng. zào diāo qiū huí jī yǔ zhuì, lǜ ěr diàn shè pái kōng xíng.
恍如青天嗷飛瀑,崖翻石走風雷驚。皂雕秋回擊羽墜,綠耳電攝排空行。
lán jīn jiàn jù shí héng chū, yì tài xióng zī suí shǒu shēng. ěr lái jiā jī qīng yě wù, què xiàng zhēn shū dà jīn shù.
蘭筋劍距時橫出,逸態雄姿隨手生。邇來家雞輕野鶩,卻向真書大矜束。
jí kàn jīng zhào gèng qiú jué, xiǎo jiǎn yóu sī rǎn míng yù. lí lí luò rì shī huāng cǎo, dàn dàn shū yān guà hán zhú.
即看京兆更遒絕,小繭遊絲染明玉。離離落日施荒草,淡淡疏煙掛寒竹。
lín nǚ pěng xīn dàn yì chǒu, shì rén guì ěr fān jiàn rǔ. yù shù zhǎng mái hū bù qǐ, chái bèi shēng míng yǎn qián sǐ.
鄰女捧心但益丑,世人貴耳翻見辱。玉樹長埋呼不起,儕輩聲名眼前死。
chǔ chù huáng jīn gòu yí jī, dōng jiā fù bù sān chǐ zhǐ, zì gǔ wén zhāng yì rú cǐ.
處處黃金購遺蹟,東家覆瓿三尺紙,自古文章亦如此。