chú chéng xī nán duō hǎo shān, fēng luán chù lì qīng yún duān. zhì xiān hǎo shì zé yōu shèng, gòu tíng nǎi zài shān zhī jiān.
滁城西南多好山,峰巒矗立青雲端。智仙好事擇幽勝,構亭乃在山之間。
shān huí lù zhuǎn liù qī lǐ, qū jiàn chán yuán nòng chūn shuǐ. niàng quán xiè chū liǎng fēng lái, tíng zi yì rán píng dì qǐ.
山迴路轉六七里,曲澗潺湲弄春水。釀泉瀉出兩峰來,亭子翼然平地起。
zuì wēng jīn dù fēi cháng rén, shí lái kāi yàn luó zhòng bīn. yàn hān zhī lè lè zuì zhēn, shān xiáo yě sù fēn qián chén.
醉翁襟度非常人,時來開宴羅眾賓。宴酣之樂樂最真,山殽野蔌紛前陳。
zuì wēng zhī yì bù zài jiǔ, hǎo shuǐ hǎo shān qú suǒ yǒu. xiōng zhōng háo qì tǔ hóng ní, bǐ xià wén guāng shè xīng dǒu.
醉翁之意不在酒,好水好山渠所有。胸中豪氣吐虹霓,筆下文光射星斗。
yī qù rén jiān zhī jǐ nián, shān guāng shuǐ sè yóu yī rán. fèi zhǐ huāng liáng chūn yǔ lǐ, duàn bēi bō luò qiū fēng qián.
一去人間知幾年,山光水色尤依然。廢址荒涼春雨里,斷碑剝落秋風前。
wǒ lái dēng lín wú xiàn yì, yù tán wǎng shì xīn xiān zuì. fāng jīn sì hǎi gē zhì píng, tíng gòu cháng huái sì wēng zhì.
我來登臨無限意,欲談往事心先醉。方今四海歌治平,亭構嘗懷嗣翁志。
tā rì zhòng kàn fù gù jī, yǎn qián tū wù zēng guāng huī. huì xū gèng bǐng rú chuán bǐ, wèi xiě mó yá bǎi chǐ bēi.
他日重看復故基,眼前突兀增光輝。會須更秉如椽筆,為寫磨崖百尺碑。