qīng suǒ mén wài ān shí liú, lián zhī jiē yè jiā yù gōu
青瑣門外安石榴,連枝接葉夾御溝。
jīn yōng chéng xī hé huān shù, chuí tiáo zhào cǎi fú fèng lóu
金墉城西合歡樹,垂條照彩拂鳳樓。
yóu xiá shào nián yóu shàng lù, qīng xīn diān dǎo xiāng liàn mù
遊俠少年游上路,傾心顛倒相戀慕。
mó dǐng zhì zú mǎi piàn yán, kāi xiōng lì dǎn qǔ yī gù
摩頂至足買片言,開胸瀝膽取一顧。
zì yán jiā zài zhào hán dān, piān piān shé miǎo fù jiàn duān
自言家在趙邯鄲,翩翩舌杪復劍端。
qīng lí bái bó dì lú mǎ, jīn jī lǜ kòng zǐ sī pán
青驪白駁的盧馬,金羈綠控紫絲鞶。
xiè dié héng xíng bù zhǐ jìn, yè yè hàn xuè zhì cháng ān
躞蹀橫行不止進,夜夜汗血至長安。
cháng ān chéng zhōng zhū guì chén, zhēng guì rú zhě xí shàng zhēn
長安城中諸貴臣,爭貴儒者席上珍。
fù wén liáng wáng hào xué wèn, qīng qì jiàn kè rú āi chén
復聞梁王好學問,輕棄劍客如埃塵。
wú qiū shòu wáng shǐ dé yì, sī mǎ xiàng rú shì bèi shēn
吾丘壽王始得意,司馬相如適被申。
dà cái dà biàn shàng rú cǐ, hé kuàng wǒ bèi qīng bó rén
大才大辯尚如此,何況我輩輕薄人。