táo gōng mèng jìng wǔ líng yuán. mì mì xì xiǎng shù shí gēn. qīn dèng bì luó pán yún shàng, zhēng rì guān gài è tiān hūn.
陶公夢境武陵源。汨汨細響漱石根。侵磴薜蘿盤雲上,爭日冠蓋遏天昏。
hóng chén cuì zhàng xuán zhǐ chǐ, wén shuō dāng nián bié yǒu cūn. bǎi yú mǔ tián shí jǐ hù, sāng shù táo xī sàn jī tún.
紅塵翠嶂懸咫尺,聞說當年別有村。百餘畝田十幾戶,桑樹桃溪散雞豚。
táo xī yī jiù sāng tián gǎi. yōu tiān pì jiē xīn shì jiè. cǎi xiāo téng tī jué nán xún, tài gǔ cáng jiǎn zhī hé zài.
桃溪依舊桑田改。幽天辟接新世界。采硝藤梯絕難尋,太古藏簡知何在。
dòng yá jī wēi chù míng sī, ān dé qīng shēn rú shān mèi. kě néng féng zhe qín shí rén, zuò yōng yān xiá shuō jué guài.
洞崖敧危觸冥思,安得輕身如山魅。可能逢著秦時人,坐擁煙霞說譎怪。