jīn chén hé chén dào yán gǔ, tài zǎi táng zhōng jiàn qiáo mù. sà sà zhòng yán fēng yǔ lái, míng míng sì zuò yān yún zhú.
今辰何辰到岩谷,太宰堂中見喬木。颯颯重檐風雨來,冥冥四座煙雲逐。
chū yán bīn kè jù gǎi róng, xì biàn shǐ zhī wèi huà sōng. shuāng kē xuě gàn chá yá qǐ, bì niǎo qīng luó wǎn zhuǎn fēng.
初筵賓客俱改容,細辨始知為畫松。霜柯雪干槎牙起,碧蔦青蘿宛轉封。
xīng chú yè jìng fēi pī lì, fǎng fú jiāo lóng zài dōng bì. péi zhí shēn yí zào huà piān, tuī yí pō yà shén gōng jí.
星除夜靜飛霹靂,彷佛蛟龍在東壁。培植深疑造化偏,推移頗訝神功疾。
tiān shēng jù cái fēi ǒu rán, shàng mó xiāo yún xià zhòng yuān. yǐ yuè nán shān dào píng lù, gèng kàn dōng hǎi biàn sāng tián.
天生鉅材非偶然,上摩霄雲下重淵。已閱南山到平陸,更看東海變桑田。
sāng tián píng lù zhēn é qǐng, gǔ mào cāng rán suì huá yǒng. tiān shàng xiū kuā zhǒng bái yú, rì biān mán shuō zāi hóng xìng.
桑田平陸真俄頃,古貌蒼髯歲華永。天上休誇種白榆,日邊謾說栽紅杏。
zhōng xīng tiān zǐ jiàn míng táng, zǎi yě zhí guī dēng miào láng. sōng hū sōng hū hé yǔ zǎi wéi wǔ, wàn zài qiān qiū chōng dòng liáng.
中興天子建明堂,宰也執圭登廟廊。松乎松乎合與宰為伍,萬載千秋充棟樑。