yǎng zhuō cáng yú chūn fù chūn, qīng cháo wèi dá zì xián shēn.
养拙藏愚春复春,清朝未达自嫌身。
shéi zhī yě xìng zhēn tiān xìng, wàng què píng jīn shì yào jīn.
谁知野性真天性,忘却平津是要津。
dàn yǒu hú shāng zī yì yǒng, chǐ jiāng míng lì tuō jiāo qīn. yóu lái rén shì wú cháng dìng, kuàng shì rén jiān lǎn màn rén.
但有壶觞资逸咏,耻将名利托交亲。由来人事无常定,况是人间懒慢人。