huāng jī duàn chǔ zú qī liáng, dào shì xiān shēng jiù jiǎng táng. zǎo xiàng dōng lín tuī rù shì, wǎn yú nán sòng hào líng guāng.
荒基断础足凄凉,道是先生旧讲堂。早向东林推入室,晚于南宋号灵光。
yī shēng zhù shù yuán hé yuǎn, sì shì sī lún zé gèng zhǎng. wǒ yì zhāi xīn tàn dào mài, měi cóng cí xià sù guān shang.
一生著述源何远,四世丝纶泽更长。我亦斋心探道脉,每从祠下肃冠裳。