cāng gǒu bái yī fēn guò yún, dào tóu gù wǒ shǐ wéi zhēn.
蒼狗白衣紛過雲,到頭故我始為真。
shān lín gāo kàn píng shěn shì, fēng yǔ nán cuī dú lè chūn.
山林高看平沈世,風雨難摧獨樂春。
shí chū kǔ yán yī sú ěr, duō péi hǎo shì shòu xián shēn.
時出苦言醫俗耳,多培好事壽閒身。
yǎng tiān duō duō jīn hé rì, bǎi lǐ xiāng guò yǒu ruò rén.
仰天咄咄今何日,百里相過有若人。