shuǐ yíng guāng dàn xiǎo sè hán, tíng chú suǒ mò xīng hé cán
水螢光淡曉色寒,庭除索寞星河殘。
qīng zūn jiǔ jǐn yàn gē què, lí rén yù qù gān cháng jué
清樽酒盡艷歌闋,離人慾去肝腸絕。
lù hé xiāng sàn xī fēng jīng, zhēng chē jiàn yuǎn wén jī míng
露荷香散西風驚,徵車漸遠聞雞鳴。
shēn guī cóng cǐ qì qiū shàn, mèng hún zhǎng zài liáo yáng chéng
深閨從此泣秋扇,夢魂長在遼陽城。