shuǐ yíng guāng dàn xiǎo sè hán, tíng chú suǒ mò xīng hé cán
水萤光淡晓色寒,庭除索寞星河残。
qīng zūn jiǔ jǐn yàn gē què, lí rén yù qù gān cháng jué
清樽酒尽艳歌阕,离人欲去肝肠绝。
lù hé xiāng sàn xī fēng jīng, zhēng chē jiàn yuǎn wén jī míng
露荷香散西风惊,征车渐远闻鸡鸣。
shēn guī cóng cǐ qì qiū shàn, mèng hún zhǎng zài liáo yáng chéng
深闺从此泣秋扇,梦魂长在辽阳城。