jūn bú jiàn tiān wèi yuán hé kāi hào lìng, xiān qiǎn xiān rén qiè cháo bǐng
君不見天為元和開號令,先遣憸人竊朝柄。
fèng tiān nán píng xián hǔ pí, yì kè dài zhào lái jīng shī
奉天難平閒虎貔,弈客待詔來京師。
kǒu zhōng bān bān tán zhì dào, zhēn guān kāi yuán hé zú wèi
口中班班談治道,貞觀開元何足為。
dǎng yǔ fēn fēn zì biāo zhì, yuǎn jiè yī zhōu gōng nìng mèi
黨與紛紛自標置,遠借伊周供佞媚。
wàng chén fù huǒ jiē měi guān, yuàn xiū yá zì céng bù nán
望塵附火皆美官,怨脩睚眥曾不難。
tī méi jué wèi yóu huò lù, chì suì cháo shì yīn bēi pán
梯媒爵位由貨賂,斥遂朝士因杯盤。
xún yú wò dì yǐng yòu mò, shuí wèi táng shì huí kuáng lán
珣瑜臥第郢佑默,誰為唐室回狂瀾。
cháo rǎng lì quán wèi wèi guài, mò duó bīng bǐng yóu kě tàn
朝攘利權未為怪,莫奪兵柄尤可嘆。
xiān lǐ pán gēn wèi dāng ài, shí yè shén qì nà róng gàn
仙李蟠根未當艾,十葉神器那容干。
jìn zhōng dà yì zhī shuí zhǔ, dōng gōng shòu shàn tóng sān zǔ
禁中大義知誰主,東宮受禪同三祖。
yuè ér tì qì wú ér bēi, cóng cǐ chái láng bù shēng yǔ
越兒涕泣吳兒悲,從此豺狼不生羽。
gāng míng tiān zǐ wèi chū dēng, jiǎn chú yuán è liú xiōng péng
剛明天子位初登,剪除元惡流凶朋。
bā zhōu sī mǎ cái kě chēng, jié yǐ sǎo dì shuí fù jīn
八州司馬才可稱,節已掃地誰復矜。
zi hòu nián shào zào fēi téng, shēn xiàn chǒu dǎng lí xūn zhēng
子厚年少躁飛騰,身陷丑黨罹熏蒸。
zhe wén nǐ sāo chóu sī níng, yù zì biàn bái zhōng mò céng
著文擬騷愁思凝,欲自辨白終莫曾。
wáng sūn shī chóng tuō mà zēng, sè qǐ bù kuì míng chuāng dēng
王孫屍蟲托罵憎,色豈不愧明窗燈。
suǒ jì xiān yǒu shí liáng gōng, rěn shǐ liǔ shì jiā shēng bēng
所記先友時良肱,忍使柳氏家聲崩。
xū jiē fěi rén hé zú píng, shì wù wàng jìn dāng zhàn jīng
吁嗟匪人何足憑,士勿妄進當戰兢。
tuì zhī gěng zhí fèn bù shèng, shī piān shǐ bǐ liǎng kě zhēng, yǒng zhēn fù zhé yí tòng chéng
退之鯁直憤不勝,詩篇史筆兩可徵,永貞覆轍宜痛懲。