dōng zhāi guī zì huàn huā lǐ, fǎng wǒ nòng quán huì shān zhǐ. suí shēn wàn lǐ zhǐ gū zhōu, yī zān bù céng zhe xíng lǐ.
東齋歸自浣花里,訪我弄泉惠山趾。隨身萬里只孤舟,一簪不曾著行李。
hū niān yuǎn wù chū xiù zhōng, nǎi shì kǒng míng miào qián gǔ bǎi láng zhōu sōng. jìng cóng píng dì biàn qǐ lì, shàng chuān wū wǎ dào qīng qióng.
忽拈遠物出袖中,乃是孔明廟前古柏閬州松。徑從平地便起立,上穿屋瓦到青穹。
lǎo jiāo tuō lín gān jiàn gǔ, jué sūn bì sī zuò xū fà. shí jiān shuāng pí èr qiān chǐ, shí shì gū gēn gēn shì shí.
老蛟脫鱗乾見骨,厥孫碧絲作鬚髮。石間霜皮二千尺,石似孤根根似石。
yìng gēn shòu gàn wèi yào lùn, yè jiān yóu dài hàn táng chūn. suì jiǔ yì wú tái xiǎn hén, zhǐ yǒu xuě shān zhī xuě yù lěi yún.
硬根瘦干未要論,葉間猶帶漢唐春。歲久亦無苔蘚痕,只有雪山之雪玉壘雲。
què shōu sōng bǎi bàn tiān lǐ, jǐ shàng juǎn lái yī zhāng zhǐ.
卻收松柏半天裡,几上捲來一張紙。