gū chéng yǔ jiǎo mù yún píng, bù jué yú lóng zì mǎn tíng.
孤城雨腳暮雲平,不覺魚龍自滿庭。
tuō mìng yǐ gān tóng mù ǒu, zhì shēn duān yì shì léi píng.
託命已甘同木偶,置身端亦似羸瓶。
fú jiā què xiàn chī yí zi, nòng yuè cháng yōu tài bái xīng.
浮家卻羨鴟夷子,弄月常憂太白星。
dāng rì chéng chá biàn xiān qù, gù rén yīng zuì qǔ jiāng líng.
當日乘槎便仙去,故人應罪曲江靈。