míng yuè, míng yuè.
明月,明月。
chū cāng míng, lì dān quē.
出滄溟,歷丹闕。
fēi gài niàn xī yuán, shēng gē xiǎng nán guó.
飛蓋念西園,笙歌想南國。
líng bō rú diàn xiè gāo qiū, yún wò hé yān suǒ kōng bì.
靈波如電瀉高丘,雲幄和煙鎖空碧。
rén jiān hé shì yuàn bié lí, zì xī xún huán yǒu jīn xī.
人間何事怨別離,自昔循環有今昔。
jīn xī suī tóng shì bù tóng, xī shí gōng guǎn jīn jīng jí.
今昔雖同事不同,昔時宮館今荊棘。
hàn jiā líng quē biàn chí táng, wú chǔ jiāng shān yì nán běi.
漢家陵闕變池塘,吳楚江山異南北。
míng yuè nǎ zhī gǔ yǔ jīn, zhì luàn hūn míng yǒu tōng sāi.
明月那知古與今,治亂昏明有通塞。
wǒ yuán sān gāng bù qiān, sì shí bù tè,
我原三綱不愆,四時不忒,
tiān dì qīng níng, rén wù huò zhí.
天地清寧,人物獲職。
bái tù bú jiàn rǔ yú xiá má, huáng fà méng zhào lín zhī dà dé.
白兔不見辱於暇蟆,黃髮蒙照臨之大德。
fēi míng yuè zhī xuān gōng xī, zé wú hé zhī qí wèi shùn dì zhī zé.
非明月之宣功兮,則吾何知其為順帝之則。