bái gōng céng yǒng mǔ dān fāng, yī zhǒng xiān yán dú yì cháng
白公曾詠牡丹芳,一種鮮妍獨異常。
yǎn shì jiàn yī zhēn guó sè, suàn tóu wén zhě shì tiān xiāng
眼氏見伊真國色,算頭聞者是天香。
cháo hán sù yǔ dī chuí lèi, wǎn bèi cán yáng àn duàn cháng
朝含宿雨低垂淚,晚背殘陽暗斷腸。
duō bìng lǎo wēng zhēng nài xiàng, jì shī yáo wèn shào nián láng
多病老翁爭奈向,寄詩遙問少年郎。