lǎo tiān hé rì xī fēng chén, jiā guó chóu rén lèi mǎn jīn. hán shòu rú shī yīn jiǔ bìng, liú wáng mǎn yǎn bù fáng pín.
老天何日息風塵,家國愁人淚滿巾。寒瘦如詩因久病,流亡滿眼不妨貧。
nián lái pò chǎn wéi cháng zhài, chūn zhì wú yī shàng yàn bīn. nà guǎn shān tóu yuán hè xiào, zuì yín zàn lè mèng zhōng shēn.
年來破產惟償債,春至無衣尚宴賓。那管山頭猿鶴笑,醉吟暫樂夢中身。
zhōng cháo jiàng xiàng guàn hé róng, jié huǒ wú duān dào hǎi dōng. lǎn kàn rén qíng fān xiàn gǔ, pà wén shí shì bù fáng lóng.
中朝將相慣和戎,劫火無端到海東。懶看人情翻羨瞽,怕聞時事不妨聾。
jiǔ féng shì yì piān nán zuì, shī dào tú qióng zhuǎn bù gōng. dàn yuàn yī biān cháng zài shǒu, shí qīng gǎn shuō lǎo wú gōng.
酒逢世異偏難醉,詩到途窮轉不工。但願一編常在手,時清敢說老無功。
jìn tuì zì cán bǎi bù néng, xìng míng lěi luò wèi rén chēng. zhuàng xīn yǐ yǔ huī jù lěng, hǎo yǒu fān shū jǐ kě píng.
進退自慚百不能,姓名磊落畏人稱。壯心已與灰俱冷,好友翻輸幾可憑。
yì qì héng kōng cháng kàn jiàn, yōu chóu tīng yǔ dú tiǎo dēng. cóng jīn bù zuò hóng chén mèng, liáo zuò shān zhōng yǒu fā sēng.
意氣橫空常看劍,憂愁聽雨獨挑燈。從今不作紅塵夢,聊作山中有發僧。
ní shān qiě yù jiǔ yí jū, kuàng wǒ chéng xiān jiù yǒu lú. guī guó néng wú sū wǔ jié, wàng xiāng xiū dá lǐ líng shū.
尼山且欲九彝居,況我承先舊有廬。歸國能無蘇武節,望鄉羞答李陵書。
bù kān kùn kǔ tóng lóng hè, yì yàn bēn bō shì mó lǘ. wǒ xìn cāng tiān yìng yǒu yǎn, chéng mén huǒ qǐ jí chí yú.
不堪困苦同籠鶴,亦厭奔波似磨驢。我信蒼天應有眼,城門火豈及池魚。
hǎi jiāng hé rì bào píng ān, jué hǎo jīn ōu gèng bù wán. hé shuò yǐ fēi táng tǔ dì, mán xiāng shàng yǒu hàn yì guān.
海疆何日報平安,絕好金甌更不完。河朔已非唐土地,蠻鄉尚有漢衣冠。
chuán chāo zòu cǎo jīng xīn dú, qǐ liào cāng sāng xiù shǒu kàn. shí jié yī bēi nán qiáng jìn, bèi rén dú zì lèi lán gān.
傳抄奏草驚心讀,豈料滄桑袖手看。時節一杯難強進,背人獨自淚闌干。
jiāng chǎng rì cù xiǎng hé kān, shàng xià piān ān tòng jiàn nán. shì shì yǐ rú táng bù zhèn, shí wén yóu zuò jìn qīng tán.
疆場日蹙想何堪,上下偏安痛劍南。世事已如唐不振,時文猶作晉清談。
xīn shāng mài xiù shēng yuán kǔ, yǎn jiàn guā fēn sǐ qǐ gān. guān shàng ài qián bīng xī mìng, yí mín wén zhe yě shēn cán.
心傷麥秀生原苦,眼見瓜分死豈甘。官尚愛錢兵惜命,遺民聞著也深慚。