zì cóng dú lǐ fèi yín shī, qǐ wèi qióng chóu xià bǐ chí? shū hǎo zǒng nán shèng jiǔ lì, qī xián zhōng bù jí qīn cí!
自從讀禮廢吟詩,豈為窮愁下筆遲?書好總難勝酒力,妻賢終不及親慈!
qiū fēng luò mù kōng cháng duàn, yè yǔ gū dēng měi lèi chuí. shū yǔ lín wū néng fǎn bǔ, bào ēn wú rì yǒu yú bēi.
秋風落木空腸斷,夜雨孤燈每淚垂。輸與林烏能反哺,報恩無日有餘悲。