jūn bú jiàn chǔ wáng dù jiāng píng rú rì, pōu ér shí zhī tián shì mì.
君不見楚王渡江萍如日,剖而食之甜似蜜。
hé tún běn zì shí yáng huā, huā jié fú píng píng jiē shi.
河魨本自食楊花,花結浮萍萍結實。
yòu bú jiàn yuè wáng shí kuài yí qí yú. zhōng liú huà zuò wáng yú yú.
又不見越王食鱠遺其餘。中流化作王餘魚。
hé tún běn shì dāng nián wù, shàng dài xī zǐ xiōng qián sū.
河魨本是當年物,尚帶西子胸前酥。
chūn jiāng yáo yáo bō miàn nuǎn, lóu hāo méng róng lú sǔn duǎn.
春江搖搖波面暖,蔞蒿蒙茸蘆筍短。
nèn féi chū pò biē qún zhòng, nì bái xì tiāo yáng nǎo mǎn.
嫩肥初破鱉裙重,膩白細挑羊腦滿。
jiē yǔ èr nián liú jiāng chéng, shì cǐ bù qù chí wú xíng.
嗟予二年留江城,嗜此不去遲吾行。
lú xiān biàn jué guān kě yè, yàn měi què dé rén hū qīng.
鱸鮮便覺官可葉,雁美卻得人呼卿。
lín wēng quàn wǒ zhī jī zǎo, yǒu dú shāng rén rú zhèn niǎo.
鄰翁勸我知機早,有毒傷人如鴆鳥。
shì xián wàn shì shì jī jǐng, cǐ wài shāng rén yì fēi shǎo.
世閒萬事是機穽,此外傷人亦非少。
wǒ shēng yǒu mìng xuán hū tiān, bǎo sǐ zhōng shèng jī chuí xián.
我生有命懸乎天,飽死終勝飢垂涎。
jūn kàn zi měi niú zhì sǐ, ruò sǐ yán wǔ yóu kě lián.
君看子美牛炙死,若死嚴武尤可憐。