wǔ fā huái zǐ kǒu, wǎn pō lù jīn běi. zhōu rén zhǐ líng cí, yù yǔ zhé tàn xī.
午發淮子口,晚泊露筋北。舟人指靈祠,欲語輒嘆息。
yī xī bì luàn chū, nǚ láng shí yīng tè. xíng xíng shì qiū sǎo, rì mù yún qì hēi.
伊昔避亂初,女郎實英特。行行侍丘嫂,日暮雲氣黑。
sǎo xī sù lín zhuāng, wǒ níng zhǐ lù cè. wǒ shēng suī bù chén, bǐng shēn guì fú nì.
嫂兮宿鄰莊,我寧止路側。我生雖不辰,秉身貴弗㥾。
cǎo shēn jù wén méng, zhōng yè fēn gǔ yì. shǔn xuè zǎn rén fū, qí dú shén shā yù.
草深聚蚊虻,中夜紛鼓翼。吮血噆人膚,其毒甚沙蜮。
nǚ láng bù kěn gù, jīn lù shēn yì bó. zhì jīn shì bāng rén, miào mào yán xuè shí.
女郎不肯顧,筋露身亦踣。至今是邦人,廟貌嚴血食。
xī zāi suì yuè shēn, xìng shì bù kě shí. wéi shì yǒu bǎi xíng, wéi nǚ dú sì dé.
惜哉歲月深,姓氏不可識。維士有百行,維女獨四德。
zhēn jié yī yǐ kuī, jī jiāng tú guó sè. suǒ yǐ gǔ fù rén, sòng yíng bù yú yù.
貞潔一以虧,姬姜徒國色。所以古婦人,送迎不踰閾。
jiē jiē lù jīn shì, kě wèi bǎi shì zé. hú rán shì sú rén, suǒ zhòng zài qīng guó.
嗟嗟露筋事,可為百世則。胡然世俗人,所重在傾國。