hán gōng huà mǎ chēng shén bǐ, jiǎo shǒu áng cáng shān guǐ qì. yǎn míng jiàn cǐ yìn mǎ tú, nǎi zhī jǔ dù bù kě yì.
韓公畫馬稱神筆,矯首昂藏山鬼泣。眼明見此飲馬圖,乃知矩度不可軼。
dìng xián xī rì xú yǔ tǐ, kě jì bēn quán chāo fǎ lǜ. qí jì huá liú zhì qiān lǐ, yì lì tiān xián gān fú lì.
定嫌昔日徐庾體,渴驥奔泉超法律。騏驥驊騮志千里,屹立天閒甘伏櫪。
qì shì xiāng yí shì cāo zòng, ròu gǔ jiān yún chèn féi jí. shì rén dàn yǐ lí huáng qiú, cuì bó yù huā fán jiǎn tī.
氣勢相宜適操縱,肉骨兼勻稱肥瘠。世人但以驪黃求,翠駁玉花煩剪剔。
kǔ lùn yòu jūn ài é qù, zhī gōng ài mǎ yīng chéng pǐ. shān yīn dào shì bù huàn jīng, yǐ wù huáng tíng yǎng shēng shù.
苦論右軍愛鵝趣,知公愛馬應成癖。山陰道士不換經,已悟黃庭養生術。
chí jiāng cǐ juǎn cān mǎ zǔ, dài xū yī kǒu xī jiāng xī.
持將此卷參馬祖,待須一口西江吸。