guǒ má yǐ zhōng zhì, xiáng qín fā xīn shēng. xuān qián shuāng lǎo hè, wén zhī fēi qiě míng.
裹麻已終制,祥琴發新聲。軒前雙老鶴,聞之飛且鳴。
qū zhōng jìng zuò shēng xiá xiǎng, cǐ hè xiān rén zài shí yǎng. wén qín fǎng fú shì zhī yīn, cháng rì xuān qián tīng qín xiǎng.
曲終靜坐生遐想,此鶴先人在時養。聞琴彷佛似知音,長日軒前聽琴響。
xiān rén shí fù yī lǐ xián, zhèn yǔ pián xiān shēng huà rán. zì cóng rén qín jù yǐ yǐ, tūn shēng yǐn hèn yú sān nián.
先人時復一理弦,振羽蹁躚聲劃然。自從人琴俱已矣,吞聲飲恨逾三年。
cǐ rì wén qín shēng wō wō, shì wèi jiǔ yuán rén fù zuò. wù qíng rú cǐ gǎn rén xīn, bù jué shān rán shuāng lèi luò.
此日聞琴聲喔喔,似謂九原人復作。物情如此感人心,不覺潸然雙淚落。
jiē jūn zì shì chún xiào rén, bǎi nián wú rì bù sī qīn. yóu cǐ kāi xuān míng tīng hè, yī huí tīng hè yī zhān jīn.
嗟君自是純孝人,百年無日不思親。由此開軒名聽鶴,一回聽鶴一沾巾。