mǎ zhōng wèi bì wú huá liú, rén zhōng qǐ kě wú cáo liú. lóng méi xī lái jǐ wàn lǐ, yì shì yī chū sān qiān qiū.
馬中未必無驊騮,人中豈可無曹劉。龍媒西來幾萬里,異士一出三千秋。
lǐ bái zuò shī cuàn yè láng, tuì zhī lùn fú liú cháo zhōu. tiān gōng kě xiào wú lǎo yǎn, liǎng wēng qiáo cuì lìng rén chóu.
李白坐詩竄夜郎,退之論佛流潮州。天公可笑無老眼,兩翁憔悴令人愁。
píng shēng sì hǎi huáng tài shǐ, cháng gēng pèi yuè hé céng sǐ. xī jiāng zì shì nán guó jì, gōng yǒu gāo míng zhèng rú cǐ.
平生四海黃太史,長庚配月何曾死。西江自是南國紀,公有高名政如此。
rén yán cǐ lǎo kù sì jiù, zuò shàng niān huā dú gōng xǐ. fēn de xī jiāng yī pài liú, wàn gǔ zhèng xū gōng yī xǐ.
人言此老酷似舅,坐上拈花獨公喜。分得西江一派流,萬古正須公一洗。
wǒ lǎo dān shī kōng jí qú, qǐ sǐ zhēn máng zhèng yào qú. zi qǐ yǒu yì néng qǐ yǔ, shū lái bìng jì náng zhōng zhū.
我老耽詩空瘠臞,起死針盲正要渠。子豈有意能起予,書來並寄囊中珠。