liáng chán chuī làng luó shān shī, tān kàn wú mián jiǔ yán lì. yù jiāng gāo diào jì yáo qín, yī shēng xián duàn shuāng fēng jí.
涼蟾吹浪羅衫濕,貪看無眠久延立。欲將高調寄瑤琴,一聲弦斷霜風急。
fèng jiāo nán zhǔ lìng rén shāng, máng rán bèi xiàng xī chuāng qì. hán jī yù bǎ xiāng sī zhī, zhī yòu bù chéng xīn yù qī.
鳳膠難煮令人傷,茫然背向西窗泣。寒機欲把相思織,織又不成心愈戚。
yǎn lèi hán xiū xià jiē kàn, yǎng jiàn niú nǚ gé hé hàn. tiān hé suī gé niú nǚ qíng, yī nián yí dù néng xiāng jiàn.
掩淚含羞下階看,仰見牛女隔河漢。天河雖隔牛女情,一年一度能相見。
dú cǐ xián duàn wú xù qī, wú tóng yè shàng bù shèng bēi. bào qín xiǎo duì líng huā jìng, zhòng hèn fēng cóng shǒu shàng chuī.
獨此弦斷無續期,梧桐葉上不勝悲。抱琴曉對菱花鏡,重恨風從手上吹。