wò zhì wú gōng cì gào huí, zhòu dāo míng lǚ shàng zhōng tái. hú gōng tiān rǎng fēi zhēn sǐ, méng sǒu xuān shang shì tǎng lái.
卧治无功赐告回,骤叨鸣履上中台。壶公天壤非真死,蒙叟轩裳是傥来。
jīng guàn zǎo shū fú lǒng chū, shī kān yuán ruǐ fàn yán kāi. cǐ shēn shū zhuō zhēn qiū hè, bú shì dāng nián wáng zuǒ cái.
经灌早蔬扶陇出,失刊园蕊犯檐开。此身疏拙真丘壑,不是当年王佐才。