xuán dōng wàn mù luò rú sǎo, kǔ hèn jiāng méi kāi bù zǎo. shuí yán jú hòu biàn wú huā, gèng yǒu dīng xiāng wèi kū gǎo.
玄冬萬木落如掃,苦恨江梅開不早。誰言菊後便無花,更有丁香慰枯槁。
yǔ gāo bì yè jiǎn liú lí, fēng jiàn yōu pā pēn lóng nǎo. xiǎo xuān shēn yuàn yè qī qīng, yuè bái shuāng hán tiān sè hǎo.
雨膏碧葉剪琉璃,風薦幽葩噴龍腦。小軒深院夜淒清,月白霜寒天色好。
sù miàn hán qíng sòng yù chóu, xiān jī dài shī zhēn fēi zǎo. hé rén wéi qǔ yào zhōng míng, duān wèi huā néng chú bìng nǎo.
素麵含情宋玉愁,仙肌帶濕真妃澡。何人為取藥中名,端為花能除病惱。
wǒ shí dú bù qióng zhī biān, xiāng xiàng wú yán yì qīng dǎo. lín fēng sān xiù gèng pái huái, yán mò wèi huā jiā pǐn zǎo.
我時獨步瓊枝邊,相向無言意傾倒。臨風三嗅更徘徊,研墨為花加品藻。