zì cóng shī guān ài, guó dàng wú fān lí. xuè dié wèi gēng chù, cǎo huāng hàn tán jī.
自從失關隘,國盪無藩籬。血喋渭耕處,草荒漢壇基。
huò fù yǐ lú pàn, huài shì rú bài qí. shè fēi chéng gǔ yú, suì jǔ shǔ qì zhī.
獲復以瀘叛,壞勢如敗棋。設非城古渝,遂舉蜀棄之。
xū jiē jīn zhī rén, bù niàn zhù zhě shuí. dàn jiàn shéng chén tāng, wèi wén yán lǐ qí.
吁嗟今之人,不念築者誰。但見繩陳湯,未聞言李齊。
céng yì jiàn lóng diàn, lǎo bǎi shēng xīn zhī. fāng xǐ lì chì zhì, é yǐ biàn hēi qí.
曾憶建隆殿,老柏生新枝。方喜立赤幟,俄已變黑旗。
xī yù bāo qín gǒng, jīn nǎi fáng jiā méi. chè yě kè jīn wú, yú hé zhù jīng huī.
昔欲包秦鞏,今乃防嘉眉。澈也客金吾,於何駐旌麾。
mèng jiān chū sài míng, zhòng xuān cóng jūn shī. wú mào bù kě dài, hé yǐ wèi lí sī.
孟堅出塞銘,仲宣從軍詩。吾耄不可待,何以慰離思。