hé chǔ fēng guāng zuì kě lián, sì lín diāo xiè biàn sāng tián. zhòng qiān pǐ mǎ yín hóng yè, kě xī xuě huā pù bái zhān.
何處風光最可憐,四鄰凋謝變桑田。重牽匹馬吟紅葉,可惜雪花鋪白氈。
tán shàng gǔ sōng yí dù shì, dù tóu fāng cǎo yì qián nián. yōu jū jì mò wú rén rù, luò rì shēn shān kū dù juān.
壇上古松疑度世,渡頭芳草憶前年。幽居寂寞無人入,落日深山哭杜鵑。