jìn diān sāo xiè yú, dāng níng jiāo láo shén
近甸騷屑餘,當寧焦勞甚。
pōu fú jì fēi qīng, nòng yìn zé yǐ shěn
剖符寄非輕,弄印擇已審。
àng rán chūn fēng hé, jiě cǐ hán sè lǐn
盎然春風和,解此寒色凜。
wú wén shǒu sì lín, qǐ bì wèi táng qǐn
吾聞守四隣,豈必衛堂寢。
è mǎ yì diào fú, xiǎo xiān nán pēng rèn
惡馬易調伏,小鮮難烹飪。
là qián kuàng lǚ bái, qiū suō dìng yī rěn
臘前況屢白,秋桫定一稔。
wǒ hóu dàn níng xiāng, bǐ zhōu zì diàn zhěn
我侯但凝香,彼州自奠枕。
yīng yīng shàng shū láng, jiàn shī lì rú jǐn
英英尚書郎,餞詩麗如錦。
lí zhū hū mǎn zhóu, jì zhě jiē cáo shěn
驪珠忽滿軸,繼者皆曹沈。
gù yǔ rú bìng hè, yù míng shēng fù jìn
顧予如病鶴,欲鳴聲復噤。
níng lùn guǐ yé yú, xíng yǐ qīn lái shěn
寧論鬼揶揄,行以親來諗。
nán guī chè zhāi líng, tǎng liú gù rén yǐn
南歸掣齋鈴,儻留故人飲。