xiān shēng yī shì rú xuán qìng, dàn jiá hào gē shuí fù tīng.
先生一室如懸罄,彈鋏浩歌誰復聽。
lán yú měi chū qiàn pū fū, jiǎn lǘ shì kuà chóu ní nìng.
籃輿每出欠僕夫,蹇驢試跨愁泥濘。
nán pō rì shè kǒng fù qú, cùn bù jī pān rú zhé jìng.
南坡日涉恐負渠,寸步躋攀如折脛。
ǒu xiàng tián tóu wèn xiǎo xī, hé fáng zhú lǐ tōng yōu jìng.
偶向田頭問小溪,何妨竹里通幽徑。
zhàng lí cóng cǐ biàn hái wǎng, chū chèn chén guāng guī jí míng.
杖藜從此便還往,出趁晨光歸及暝。
gèng qiǎn cāng tóu pèi yī hú, zuì zhōng què ài fēng chuī xǐng.
更遣蒼頭佩一壺,醉中卻愛風吹醒。