wéi yáng chéng lǐ yuè, zhì dìng xī jūn lín
維陽成禮樂,治定昔君臨。
chōng tíng guān shù yǔ, zhī dì yǎng chuāng jīn
充庭觀樹羽,之帝仰摐金。
jì yīn zhōng shí biàn, jiāng suí hé hǎi shěn
既因鍾石變,將隨河海沈。
zhàn lù fèi hái xù, chéng fēng jué fù xún
湛露廢還序,承風絕復尋。
gǔn zhāng wú jiù jī, sháo xià yǒu yú yīn
袞章無舊跡,韶夏有餘音。
zé jié yīng jīng sàn, rén yí yōu sī shēn
澤竭英莖散,人遺憂思深。
bēi lái wèi jiǎn sè, lèi xià zhèng wén qín
悲來未減瑟,淚下正聞琴。
jù shì wén hóu shuì, liáo tóng wēi zǐ yín
詎似文侯睡,聊同微子吟。
zhōng zòu shū nán běi, shāng shēng yì gǔ jīn
鍾奏殊南北,商聲異古今。
dú yǒu yán zhōu tīng, yīng zhī wáng guó yīn
獨有延州聽,應知亡國音。