yī cóng qīng qì shàng wèi tiān, xiān sǒu hé nián jiàn gān hǎi
一從清氣上為天,仙叟何年見乾海。
huáng hé jǐ dù zhuó fù qīng, cǐ shuǐ rú jīn wèi zēng gǎi
黃河幾度濁復清,此水如今未曾改。
xī xún xiān rén zhǔ, wù rù táo huā xué
西尋仙人渚,誤入桃花穴。
fēng chuī huā piàn shǐ wǒ mí, shí shí wèn shān jīng tà xuě
風吹花片使我迷,時時問山驚踏雪。
shí liáng dān zào yì gèng qí, chūn cǎo bù shēng duō gù zhé
石樑丹灶意更奇,春草不生多故轍。
wǒ lái yǐn dào fēi yǐn shēn, rú jīn shì shàng wú fēng chén
我來隱道非隱身,如今世上無風塵。
lù shì wǔ líng lù, rén fēi qín dài rén
路是武陵路,人非秦代人。
fàn sōng dé gāo lǚ, zhuó zú ǒu qīng jīn
飯松得高侶,濯足偶清津。
shù piàn xī xián pán shí zài, jǐ huí bìng zuò dài guān jīn
數片昔賢磐石在,幾回並坐戴綸巾。