dōng fēng chuī xuě zhèng fēn fēn, jiāng shàng lí jū yù duàn hún. bái fà gù rén yuán cǎo jìng, jǐn páo gōng zǐ kuǎn péng mén.
東風吹雪正紛紛,江上離居欲斷魂。白髮故人緣草徑,錦袍公子款蓬門。
qī liáng jiǔ fù dōng shān jī, láo luò xū qīng běi hǎi zūn. xiāng duì bù kān bēi wǎng shì, dù tóu dēng huǒ sòng huáng hūn.
淒涼久負東山屐,牢落須傾北海樽。相對不堪悲往事,渡頭燈火送黃昏。