jiā gé zhòng hú guī wèi qī, gèng kān nán qù bié shēn zhì
家隔重湖歸未期,更堪南去別深知。
qián chéng xiào dào shān duō chù, shàng mǎ chóu féng suì jǐn shí
前程笑到山多處,上馬愁逢歲盡時。
sì hǎi nèi wú róng zú dì, yī shēng zhōng yǒu kǔ xīn shī
四海內無容足地,一生中有苦心詩。
zhū mén zhī jiàn zhū mén shì, dú bǎ gū hán wèn ā shuí
朱門只見朱門事,獨把孤寒問阿誰。