qiū tiān wén hǎo niǎo, jīng qǐ chū lián wéi
秋天聞好鳥,驚起出簾帷。
què niàn shū fāng yuè, néng míng sì hòu shí
卻念殊方月,能鳴巳後時。
qiān qiáo chéng kě zǎo, chū gǔ cǐ hé chí
遷喬誠可早,出谷此何遲。
gù yǐng cán wú duì, huái qún kōng suǒ sī
顧影慚無對,懷群空所思。
qī liáng suì yù wǎn, xiāo suǒ yàn jiāng cí
淒涼歲欲晚,蕭索燕將辭。
liú tīng wèi zhōng qū, mí lìng xīn dú bēi
留聽未終曲,彌令心獨悲。
gāo fēi píng lì zhì, qiǎo zhuàn rèn tiān zī
高飛憑力致,巧囀任天姿。
fǎn fù zhī ér jìng, jiān guān duàn ruò yí
返覆知而靜,間關斷若遺。
huā fán shàng lín lù, shuāng luò rǔ chuān méi
花繁上林路,霜落汝川湄。
qiě zhǎng líng fēng hé, chéng chūn zì yǒu qī
且長凌風翮,乘春自有期。