dài fū pán zhōng dìng zhōu zhǎn, sān jǔ yán huā wǔ líng luàn.
大夫盤中定州盞,三舉檐花舞凌亂。
qǐng jūn xíng zhǎn qiě mò jī, wèi jūn qǐ fù yǐn chéng xī.
請君行盞且莫稽,為君起賦飲城西。
chéng xī gǔ dào rú jiàn shēn, dōng fēng chuī shā bú jiàn lín.
城西古道如澗深,東風吹沙不見林。
xū táng gèng jué yě yuán kuò, yú liǔ hào hào bō tāo yín.
虛堂更覺野原闊,榆柳浩浩波濤吟。
zá huā yī yuán lái yuǎn dào, liǎng zhū jiāng nán méi gèng hǎo.
雜花一園來遠道,兩株江南梅更好。
yīng táo yǐ wǎn yóu làn màn, bǎi zhū rú xuě liáo kě rào.
櫻桃已晚猶爛漫,百株如雪聊可繞。
cháng shí dōng fēng wú cǐ hán, cháng shí zhū jūn wú cǐ xián.
常時東風無此寒,常時諸君無此閒。
qiě kàn píng kǒu shì yú guàn, mò xī miàn wén rú xié bān.
且看瓶口似魚貫,莫惜面文如纈斑。
dài fū gōng wèi sòng yù fù, sī bù néng yá zì wú shù.
大夫工為宋玉賦,思不能涯字無數。
xiù cái kù lèi dōng yě pín, bái wū qīng shān chóu qū shēn.
秀才酷類東野貧,白屋青山愁曲身。
jí xián bù kěn xiū běi ruǎn, zhǔ bù gāo cái jí chóu lǎn.
籍咸不肯羞北阮,主簿高材即仇覽。
chéng shī wǔ jǐng yǐ yán hé, bà jiǔ huā kāi yīng gèng duō.
成詩午景已妍和,罷酒花開應更多。
shān wēng guī bù zuì, dāng nài xiàn shān hé.
山翁歸不醉,當奈峴山何。