zhāng gōng yī zi cái sān suì, wén kè yín shēng biàn chū lái
张公一子才三岁,闻客吟声便出来。
huàn wù shé tou yóu wèi wěn, sòng shī xīn kǒng jiǒng rán kāi
唤物舌头犹未稳,诵诗心孔迥然开。
tiān shēng biàn shì chéng jiā qìng, nián zhǎng zhōng wèi jiān shì cái
天生便是成家庆,年长终为间世才。
yuè lǐ guì zhī zhī yǒu fèn, bù láo zhū zhàng zuò tī méi
月里桂枝知有分,不劳诸丈作梯媒。