cāng biàn yī rú chǔ zhí guī, sī xiǎng yuè yín shēn zì dī.
蒼弁一如楚執珪,思想越吟身自低。
jiàn shuǐ yòu rú gǔ zhì shì, zòng héng liú zhuǎn duō huá jī.
澗水又如古智士,縱橫流轉多滑稽。
zá huā bàn kāi yǐ shū luò, rú yuàn kuàng nǚ lí shēn guī.
雜花半開已倏落,如怨曠女離深閨。
yōu qín zì hū fù xiāng mìng, rú qiǎn zhú pò shāng qióng qī.
幽禽自呼復相命,如譴逐魄傷穹棲。
ér wǒ zì shì bù jī zhě, xíng xíng tà pò qīng qī qī.
而我自是不羈者,行行踏破青萋萋。
jīn huí dàng jiǎng sháo zhà xī, yǔ yě lǎo bèi xiāng fú xié.
今迴蕩槳苕霅溪,與野老輩相扶攜。
yuán chí tíng shù yóu lì biàn, zì duì shǔ jǐn qīng piān tí.
園池亭墅遊歷遍,自對蜀錦傾偏提。
xìng lán jìng zǒu guī dì shě, tóng wò fú yǐ pēng cūn jī.
興闌徑走歸弟舍,同沃浮蟻烹村雞。
bǎi wǔ zhī hòu zuì liáo qù, dú guò zhào wān xī gèng xī.
百五之後最寥闃,獨過趙灣西更西。
yě fū bù zhī shí jié huàn, dàn yào shú zuì rú chūn ní.
野夫不知時節換,但要熟醉如春泥。