hé hàn gèn tiān jǐ wàn lǐ, chún huǒ xī xíng rù jī wěi. jīn qì fú kōng yàng bái bō, rèn shì xióng fēng chuī bù qǐ.
河漢亘天幾萬里,鶉火西行入箕尾。金氣浮空漾白波,任是雄風吹不起。
yī hé zhī shuǐ jiē kōng qīng, wǎng huán wéi cǐ wū què líng. tài shǐ bù shí hàn shǐ zhě, què zòu zhāng qiān wèi kè xīng.
一河之水皆空青,往還惟此烏鵲翎。太史不識漢使者,卻奏張騫為客星。
zài huí zhī nǚ zhī jī shí, qiān niú gé hé lái bù jí. èr shí bā xiù yǒu cháng jīng, qī xī hú néng huì líng pǐ?
載回織女支機石,牽牛隔河來不及。二十八宿有常經,七夕胡能會靈匹?
xī niú dōng nǚ zhǎng xiàng wàng, nǚ zé zhī rèn niú fú xiāng. rén jiān ér nǚ mán chóu sī, hé yǐng bù miè qiū yè zhǎng.
西牛東女長相望,女則織紝牛服箱。人間兒女謾愁思,河影不滅秋夜長。